Đây là bản dịch tác phẩm thứ 4 của Murakami mà tôi được đọc ( trước đó là Rừng Na Uy, TAZAKI TSUKURU không màu và những năm tháng hành hươngTôi nói gì khi nói về chạy bộ). Khác với các tác phẩm đã quá nổi tiếng trên toàn thế giới, Lắng nghe gió hát là tác phẩm đầu tay nhưng theo lời Murakami thì tác phẩm này có ý nghĩa quan trọng nhất. Có lẽ bởi vì là đầu tay hay đầu tiên thì đều có một ý nghĩa quan trọng trong mỗi chúng ta. Qua tác phẩm chúng ta cũng thấy người có ảnh hưởng đến phong cách sáng tác văn học của Murakami là nhà văn Derek Hartfield: Tôi không có ý định nói rằng, nếu không biết đến nhà văn Derek Hartfield thì có lẽ tôi đã không viết tiểu thuyết. Nhưng có thể chắc chắn rằng con đường tôi đi đã hoàn toàn khác với bây giờ.

Đó là câu chuyện về mười tám ngày của mùa hè năm hai mươi tuổi mà đối với tác giả thì là một kỳ nghỉ hè không sự kiện. Bất chấp những tối uống tràn ở quán Jay’s Bar cùng cậu bạn tên Chuột hay mối quen tình cờ với cô gái ở cửa hàng băng đĩa, thành phố quê hương ven biển mùa hè chỉ còn là gió trong “tôi”. Mười tám ngày ấy đã gói ghém cả quá khứ, hiện tại và tương lai cùng với hoang mang, mất mát và cô đơn. Tuổi thanh xuân trôi nhanh như gió thổi. Tất cả mọi thứ cuối cùng rồi cũng Để gió cuốn đi.

Một món ăn tinh thần nhẹ nhàng dành cho những độc giả trung thành của Murakami Haruki.