Địa vị, trong nghĩa hẹp, từ này chỉ chỗ đứng về pháp lý hoặc nghề nghiệp của một người trong một nhóm. Trong nghĩa rộng hơn, từ này chỉ giá trị và tầm quan trọng của một người trong mắt thế giới.
Nỗi lo âu về địa vị là một mối lo nghĩ, tai hại đến độ có thể hủy hoại cuộc sống của ta trong những khoảng thời gian dài, về việc chúng ta không tương hợp với những lý tưởng về thành công mà xã hội đặt ra và vì thế ta có thể bị tước đi phẩm giá và sự tôn trọng; một mối lo rằng chúng ta đang ở một nấc thang quá khiêm tốn và sắp sửa bị rớt xuống nấc thang thấp hơn.
Nếu nhu cầu địa vị của chúng ta là một thứ cố định, chúng ta vẫn sẽ trằn trọc với nỗi lo rằng nơi đâu mình sẽ được thỏa nhu cầu đó. Chúng ta đều hiểu rằng những mối lo âu về việc bị ô nhục sẽ tăng lên chủ yếu trong mối tương quan với một nhóm người có những phương pháp đánh giá mà chúng ta vừa hiểu vừa tôn trọng. Mối lo âu về địa vị có thể bị coi là có vấn đề chỉ khi nó được thôi thúc bởi các giá trị chúng ta ôm giữ vì ta khiếp hoảng và tuân theo một cách khác thường; bởi vì chúng ta bị trói buộc trong niềm tin rằng các giá trị đó là tự nhiên, thậm chí là ý Chúa hay ý Trời; bởi vì chúng ta ngày càng nhút nhát về trí tưởng tượng nên không nghĩ ra được những phương án thay thế.
Để truy tìm căn nguyên cho nỗi lo âu này, tác giả Alain de Botton sử dụng lập luận dựa trên bốn địa hạt chính là Triết học, Chính trị, Tôn giáo và Nghệ thuật, nhưng không vì thế Nỗi lo âu về địa vị sa vào kinh viện, hàn lâm. Có thể không phải là một chuyên luận chuẩn mực và thấu đáo về triết học hay xã hội học làm vừa lòng các bậc thức giả đạo mạo, nhưng Nỗi lo âu về địa vị (cũng như tác phẩm Sự an ủi của Triết học ) vẫn có thể khiến độc giả choáng ngợp với lượng kiến thức đồ sộ được chuyển tải bằng văn phong lúc trang nhã cổ kính lúc thời thượng khôi hài.
Một cuốn sổ tay hướng dẫn nghiêm túc nhưng cũng đầy khôi hài về cách sống.
Ý kiến bài viết