Kết thúc năm 2017 với đầy ắp những trải nghiệm thú vị. Bài học, trải nghiệm trong năm 2017 sẽ góp phần định hình cách sống trong năm 2018.
LUÔN LÀ CHÍNH MÌNH
Điều khó khăn nhất mà tôi đã trải nghiệm được đó là làm sao Để luôn là chính mình. Có thể bạn sẽ đến một nơi nào đó không phải vì mình thích mà vì người khác bảo “Đi cho biết”; có thể bạn ăn một món ăn nào đó chỉ đơn giản vì người khác bảo “Ăn cho biết”; có thể bạn nghe một bản nhạc hay đọc một cuốn sách chỉ đơn giản vì người khác bảo “Nó hay lắm”; có thể bạn đưa ra một quyết định đơn giản chỉ vì “Ai cũng làm như vậy”,…, và còn rất rất nhiều quyết định chúng ta đưa ra hay thực hiện đơn giản chỉ vì NGƯỜI KHÁC.
Ý kiến và ảnh hưởng của NGƯỜI KHÁC luôn rất quan trọng trong cuộc sống mỗi người nhưng HÃY LUÔN LÀ CHÍNH MÌNH.
HÃY SỐNG TRONG HIỆN TẠI
Khi đến một vùng đất mới với nền văn hoá mới, những luật lệ mới, những con người mới, chúng ta luôn có nhu cầu tìm hiểu trước thông qua những người đi trước hoặc tìm hiểu qua sách báo, internet. Những thông tin được chuẩn bị trước luôn giúp chúng ta trở nên tự tin hơn khi đến những nơi xa lạ. Phan Việt, một trong những nữ tác giả tôi yêu thích nhất, trong cuốn “Một mình ở Châu Âu”, đã một mình du lịch khắp Châu Âu qua các quốc gia như Ý, Đức, Đan Mạch, Pháp,…, với hành trang là những thông tin thu lượm được từ những người đi trước và nhất là từ những tiểu thuyết văn học. Nhưng thay vì một niềm hứng khởi, tất cả chỉ là một sự hụt hẫng điển hình là khi đến Rome hay Paris – những nơi được ca tụng về vẻ đẹp, sự lãng mạn:
Khi đến Rome, đấu trường Colosseo” gợi cho tôi cái cảm giác nham nhở và lệch lạc vì cái cổ xưa và hiện đại, cái hoành tráng và tiểu tiết lẫn lộn với nhau một cách lộn xộn, bừa ẩu, nhốn nháo…Đất thánh ư? Rome lúc này không có gì giống Đất thánh.”
Đấu trường Colosseo (Nguồn Internet)
Khi đến Paris,
Phố “Rue de l’Ouest” (Nguồn Internet)
” Thật sự đến Paris lần đầu tiên và một mình bằng những ký ức về Paris trong các tiểu thuyết Pháp từ thế kỷ 18-19, tôi hiểu rằng tôi hầu như đã tự lên cho mình một kịch bản đầy các thất vọng và có khi còn đẩy mình vào những tình huống ngớ ngẩn kỳ lạ như loanh quanh đi tìm mãi mà không biết rằng mình đang đứng trên phố “Rue de l’Ouest” miêu tả trong Những người khốn khổ của Hugo…”
Những thông tin được trang bị trước như luật lệ, văn hoá,v.v. luôn luôn là hữu ích mỗi khi chúng ta đến một nơi xa lạ nhưng trải nghiệm những cái “không biết trước” cũng là một trải nghiệm thú vị.
Hãy nhìn con người, sự vật trong hiện tại thay vì với những hình ảnh trong quá khứ.
ĐIỂM BÙNG PHÁT
Trong thời gian gần đây, một người bạn đã cho tôi mượn cuốn tiểu thuyết Trước ngày em đến (Me before You).
Cảm thấy tựa đề cuốn sách rất quen thuộc nhưng không biết đã đọc từ lúc nào. Hoá ra, tên cuốn sách chính là tên một bộ phim tôi đã từng xem Me before You.
Nhân vật chính là Louisa – một cô nàng lạc quan yêu đời đột ngột trở thành người thất nghiệp trong khi cả nhà đang sống dựa vào đồng lương của cô và Will – chàng trai thành đạt bỗng chốc mất tất cả sau một vụ tai nạn khiến anh bị liệt gần như toàn bộ cơ thể. Với Will, niềm vui là một điều xa xỉ. Anh tuyệt vọng đến mức không còn muốn sống trên đời nữa và đã có kế hoạch tự sát.
Mọi chuyện bắt đầu khi Louisa được thuê đến để chăm sóc cho Will và giúp tinh thần anh được thoải mái hơn. Hai con người tưởng như hoàn toàn đối lập lại tìm được sự đồng điệu trong tâm hồn và tình yêu đã đến với họ.
Điều đọng lại trong tôi khi xem bộ phim là “Điểm bùng phát” – tiêu đề cuốn sách của Malcolm Gladwell.
Không gì là không thể xảy ra. Hãy kiên định với những giá trị, những quyết định, những mục tiêu và một lúc nào đó “Điểm bùng phát” sẽ xuất hiện.
LỜI KẾT
Trải nghiệm nào cũng có những giá trị của nó. Năm 2018 sẽ là năm trân trọng những trải nghiệm, kiên định với những nguyên tắc và giá trị đã lựa chọn, sống với hiện tại và chờ đợi điểm bùng phát.
Ý kiến bài viết